Mấy hôm rồi vàng tăng phi mã, chắc ae đều được nghe (từ ông hàng xóm đến bà bán bún đầu ngõ) rằng:
“Mua vàng đi con, giữ vàng là chắc ăn nhất, giá trị nhất, vĩnh cửu nhất, tất cả mọi thứ sụp đổ thì chỉ còn lại vàng đó con ơi!”
Hehe... Nghe thiệt là FOMO quá đi....
Nhưng những ai thực sự thông suốt.
Sẽ biết vàng không hề vĩnh cửu.
Và cái “niềm tin mãnh liệt” vào vàng suốt mấy ngàn năm qua của con người,
thực ra cũng chẳng phải là "niềm tin vào vàng",
mà là niềm tin vào một thứ khác, được gọi là:
"Nền kinh tế!”
Tại sao à?
Ngồi xuống đi, để tôi thông não cho ae (xin phép các “cao thủ” múa rìu qua mắt thợ tí nhé, hehe).
Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, khi con người còn mặc khố và mới tập tành “làm ăn kinh tế”, họ giao dịch với nhau bằng cách hàng đổi hàng:
-Lúa đổi cá,
-Rượu đổi muối,
-Da thú đổi công cụ....
“Giá trị” lúc đó là những món đồ xài được, ăn được, trồng được, săn được, chứ không có cái gì gọi là “trú ẩn” hay “niềm tin” cả.
Mấy cục vàng khi đó cũng chỉ như mấy cục đá lấp lánh nằm ngoài đường. Ai quan tâm?
Sau này, khi thấy đổi chác kiểu ấy quá mệt, người ta mới nghĩ:
“Ờ thôi, hay dùng chung một thứ gì đó cho tiện.”
Thứ này phải không hư, dễ bảo quản/vận chuyển, hơi khó kiếm một chút và chia nhỏ được...
=> Thế là “tiền hàng hóa” ra đời:
Vỏ sò, muối, hạt cacao, da thú…
Rồi lên đời với bạc, và cuối cùng là vàng.
Ban đầu, vàng cũng có chút giá trị thật vì nó có ích: trang sức, nghi lễ, chế tác.
Nhưng dần dà, người ta không cần vàng vì nó “có ích” nữa,
mà vì họ tin rằng người khác cũng sẽ dùng nó để trao đổi hàng.
=> Cuối cùng, vàng chính thức bước lên ngôi vương, trở thành ông hoàng của “niềm tin”.
Bản thân vàng không đẻ ra cơm gạo, không sinh lời, không giúp tăng trưởng kinh tế hay tạo ra của cải gì cả.
Nó chỉ ngồi im, và “được mọi người tôn sùng” là "có giá trị", cho rằng có thể dùng “uy tín của nó” đổi ra cái khác ngon hơn.
Vấn đề là, cái "sự tôn sùng/uy tín" ấy chỉ tồn tại trong một điều kiện:
Là phải có một hệ thống kinh tế vận hành phía sau.
Phải có hàng hóa, lương thực,... phải có điện, có mạng, có giao thương, sản xuất, tiêu dùng,...
Lúc đó, mới có người quan tâm tới chuyện cất trữ, đổi chác, phòng ngừa rủi ro bằng vàng.
Chắc nhiều ae ở đây đã xem The Walking Dead rồi chứ?
Nó là một bộ phim về hậu tận thế, khi dịch bệnh zombie tàn phá loài người. Không còn điện, mạng internet, logistic hay hệ thống sản xuất thức ăn,...
Ở đó, chẳng ai cần vàng cả.
Chỉ những người có hạt giống, nước sạch, thuốc men, lương khô, đạn dược, AK-47,… mới là người sống sót!
Vậy nên, "niềm tin vào vàng" thực chất chính là "niềm tin vào nền kinh tế".
Chứ không phải kiểu “mọi thứ sụp đổ hết chỉ còn lại vàng”.
Khi con người đối mặt với rủi ro và trở nên sợ hãi, họ thường đổ tiền mua vàng.
Nhưng điều đó thực chất không phải vì họ tin vào bản thân vàng,
mà vì tin rằng: nền kinh tế rồi sẽ hồi phục.
Họ chỉ đang tạm đứng sang một bên để chờ bão qua.
=>Sau đó, họ sẽ bán vàng ra và “mua lại nền kinh tế với giá rẻ”, tức là sở hữu được nhiều của cải hơn.
Nếu họ tin rằng nền kinh tế sẽ không bao giờ phục hồi, thì họ sẽ chẳng mua vàng làm gì cả.
Vì nếu ôm cục vàng giữa thời tận thế,
thì ai đổi đồ ăn cho họ?
Người ta chỉ đổi muối lấy gạo, chứ không ai đổi “niềm tin” lấy kim loại cả.
Mình đã từng phân tích rất rõ trong những bài viết trước đây, rằng:
"Đầu tư giá trị” thực sự không phải là “mua vào rồi chờ giá tăng để bán ra”.
Mà là bỏ tiền vào thứ đang làm việc, tạo ra giá trị từ nhu cầu sử dụng thật trong nền kinh tế,
để rồi nhận lại/hưởng lợi từ giá trị mới được tạo ra đó.
-Khi bạn mua hay thành lập một công ty => bạn sở hữu cỗ máy sinh dòng tiền, được chia cổ tức, được hưởng giá trị thặng dư tạo ra thêm.
-Khi bạn mua một miếng đất => đất ấy có thể cho thuê, trồng trọt, kinh doanh, sinh ra hàng hóa mới.
=> Tức là “đầu tư giá trị”, suy cho cùng là mua vào một thứ có thể “tạo ra của cải” thực sự.
Rất nhiều ae chưa phân biệt rõ được điểm này.
Ae thấy giá vàng luôn tăng nên nghĩ nó “có giá trị”.
Nhưng giá trị đó không phải là thật, mà là một ảo ảnh, một quy ước, được con người tạo ra nhờ những thứ có giá trị thật khác.
Ae thấy vàng tăng (trong dài hạn), tất cả chỉ là vì nền kinh tế vẫn còn tồn tại và phát triển.
Việc tăng giá của nó, không đến từ nội tại, mà đến từ việc nền kinh tế bên ngoài đang liên tục vận hành, khiến tổng của cải của xã hội tăng lên.
=>Khi đó, cùng một lượng vàng như cũ có thể đổi được nhiều hàng hóa hơn.
Nói một cách dễ hiểu, thì những người “đầu tư vào vàng”, thực chất đang “đầu tư vào nền kinh tế một cách gián tiếp.”
Chỉ là phần lớn họ không hiểu lớp nghĩa được ẩn sâu bên dưới đó.
Cho nên, thay vì mua mấy thứ “hưởng ké” từ phát triển kinh tế, tại sao chúng ta không đầu tư trực tiếp vào những thứ tạo ra giá trị thật luôn?
Nhiều ae nói, giá vàng tăng là nguy hiểm, là dấu hiệu của tận thế.
Nhưng đối với những nhà đầu tư giá trị thực thụ, đó lại là tin mừng.
Vì nếu vàng còn tăng, và còn có người mua,
thì nghĩa là con người vẫn còn tin vào nền kinh tế.
Và như vậy, thì tận thế chưa tới đâu.
Đó chỉ là một cơn bão nhỏ lướt qua,
mang theo cơ hội làm giàu
cho những ai thực sự đủ tỉnh táo để nhìn thấy,
và biết cách nắm bắt.
Comments
Post a Comment