Tuần trước tôi nói rằng thị trường tài chính sắp sụp.
Không biết khi nào, nhưng chắc chắn sẽ sụp.
Tại sao ư?
Vì vàng vừa lập đỉnh mới so với S&P500, dòng tiền lớn đang chạy trốn khỏi tài sản rủi ro.
Bất ổn chính trị lan khắp nơi, còn bong bóng AI đang phình to từng ngày.
Rất nhiều người đang say trong men lãi mà quên mất rằng mọi cuộc vui đều phải có giờ tàn.
Và mỗi khi thị trường sụp, ae sẽ lại nghe báo chí giật tít:
“100 tỷ đô bốc hơi khỏi thị trường hôm nay!”
Nghe thật kinh khủng.
Như thể tiền vừa bị thiêu cháy vậy!
Nhưng mà… 100 tỷ bốc hơi? nghe cứ sai sai nhỉ?
Nó biến mất vào hư không à? Hay chui vào túi ai đó?
Không thể nào. Thật là rối não quá...
Vậy rốt cuộc, tiền đã đi đâu vậy?
Câu trả lời đơn giản:
Nó chẳng đi đâu cả.
Vì số tiền đó chưa bao giờ tồn tại.
Really? Sao lại không tồn tại? Nghe còn ảo hơn đúng không?
Không hề đâu, để tôi giải thích cho ae.
Giờ hãy tưởng tượng, thị trường chứng khoán giống như một khu chợ.
Nhưng thay vì mua bán cổ phiếu, ở đó người ta bày bán mắm tôm.
Giả sử một hũ mắm tôm niêm yết 100.000 đồng.
Cả chợ hiện có 1 triệu hũ.
=>Vậy theo ngôn ngữ của thị trường chứng khoán thì tổng “giá trị thị trường mắm tôm” là 100 tỷ đồng. Ok?
Đùng một cái, một sạp hàng giảm giá còn 80.000, các sạp khác đồng loạt hạ theo.
Giờ mỗi hũ chỉ còn 80.000.
Thế là “thị trường mắm tôm” vừa “bốc hơi” 20 tỷ!
Báo liền giật tít ngay:
“20 tỷ đồng vừa bốc hơi khỏi ngành mắm tôm Việt Nam!”
Nghe ghê răng vậy thôi, chứ thật ra chẳng có đồng tiền thật nào bay đi cả.
Chỉ là người ta vừa định giá lại niềm hy vọng.
Cái giá 100.000 kia vốn chỉ là giá kỳ vọng,
là “giá trong mơ” mà người bán hy vọng người mua sẽ trả.
Nhưng thực tế, chẳng ai có đủ 100 tỷ để mua hết 1 triệu hũ mắm đó cả.
Khi người bán hạ kỳ vọng xuống 80.000, nghĩa là họ đang nói: “Tụi tao bớt ảo rồi.”
Cổ phiếu cũng vậy.
Cổ phiếu A từng 100.000, giờ còn 80.000.
Nghe như “mất 20%”, nhưng thực ra chỉ là định giá lại giấc mơ.
Không ai cầm tiền chạy mất cả.
Không có “100 tỷ đô bốc hơi.”
Chỉ có 100 tỷ đô niềm tin tan biến.
Thị trường không được xây bằng tiền thật, mà được xây bằng niềm tin tập thể.
Giá tăng khi niềm tin phình ra.
Giá sập khi niềm tin co lại.
Nhưng tiền vẫn nằm yên,
trong túi người chưa mua, hoặc trong tài khoản người chưa bán.
Nếu bạn đang cầm mắm tôm và chưa bán, bạn chưa mất gì cả.
Bạn chỉ đang cầm “hũ mắm 80.000” thay vì “hũ mắm 100.000.”
Chừng nào có người đến mua lại với giá cao hơn, bạn lại có lời hơn.
Còn nếu bạn hoảng, bán tháo giữa chợ, thì lúc đó mới là mất thật. Nhưng không phải là mất tiền, mà là mất cơ hội bán được giá cao hơn trong tương lai.
Giống 1929, 1987, hay 2008, chỉ khi đám đông cùng lúc tháo chạy, dẫm đạp lên nhau để “thoát thân,”
tiền mới “bay đi.”
Nhưng cũng chỉ là bay đi trên sổ sách.
Không có đồng tiền thật nào “bốc hơi.”
Người mua hũ mắm không mất gì, họ đổi tiền lấy hàng.
Còn người hoảng loạn, bán rẻ hũ mắm của mình,
cũng chẳng mất tiền, mà mất niềm tin và cơ hội.
Vậy nên, lần tới khi ae nghe:
“100 tỷ đô vừa bốc hơi khỏi thị trường!”
Hãy bình tĩnh và cười nhẹ.
Vì thực ra, chẳng ai cầm cái túi 100 tỷ đô vứt đi đâu cả.
Chỉ là con người đổi cách nhìn về tương lai, và niềm tin thì đã bị rút lại một chút.
Comments
Post a Comment